Mà nước mắt tuôn rơi nghẹn ngào
Ngồi đếm những từng ký ức
Mà đau nhói con tim
Buồn cũng vẫn cười trên môi
Để cảm xúc trong đêm vỡ oà
Ngày tháng vốn nhiều bão tố
Tình đời vẫn thế thôi
Cây cỏ hoa lá vẫn buồn vui hờn ghen vì do năng mưa ở trời.
Thì đời ai cũng thế cũng vẫn biết buồn chẳng riêng mình tôi.
Tôi là tôi chính tôi là tôi và tôu đã đến bán vui cho đời.
Rồi góc khuất tâm hồn bao đêm khóc thầm.