Em thương sắc tím bằng lăng, anh thương màu áo trắng tan trường hoa, áo tung tăng
Tình bao năm thắm nồng nhưng chưa một lời yêu, chưa trao câu ước nguyện
Anh mong sánh bước cùng em vui bên nhau ngày đám cưới trên đường hoa tím khung trời.
Mùa thi năm cuối xong, em theo chồng xứ lạ để Bằng Lăng ngóng nơi xa
Từ lâu yêu người ta mà sao không chịu nói để giờ tiếc ngẩn ngơ!
Người yêu hoa tím ơi sao không chờ không đợi vội vàng chi lắm em ơi!
Trường đời không là mơ như lời thơ ngày đó. Trường đời ôi lắm nổi trôi!
Bằng Lăng hoa tím buồn trên con đường giờ đây anh cô đơn lối này
Tương tư áo trắng người xưa, giờ tan trường anh đến mong tìm bóng dáng thân quen
Hàng cây xanh ngỡ ngàng thương duyên mình dỡ dang chưa yêu đã lỡ làng
Ve ngân khúc hát sầu vương, hoa giăng tím đường nhung nhớ. Hoa còn đây, mất em rồi!