Anh đã đến và nói với em
Ngày mai anh phải đi
Ở nơi ấy anh sẽ tìm được hạnh phúc.
Giọt nước mắt cố nén trong lòng
Đành chấp nhận như vậy thôi
Vì em chẳng thể mang được
Hạnh phúc đến với anh.
[ĐK:]
Nguyện xin giữ mãi dĩ vãng trong tim
Ngày hôm qua đã thuộc về nhau
Sao giờ hạnh phúc tan biến rồi? Người ơi!
Chỉ còn lại những nỗi nhớ vô bờ
Biển mênh mông cuốn trôi về đâu
Anh có biết em sẽ nhớ anh vô cùng.
[Bình Minh Sẽ Mang Em Đi]
1. Có bóng tối dưới lối anh đi
Buồn từng đêm bơ vơ lạc bến mơ
Biết sẽ rất buồn khi nắng mai về
Ước sẽ có ngày tay níu tay
Một lần được nói cùng em rằng
Anh yêu em ngàn đời biết không?
[ĐK:]
Xin hãy hôn anh thật lòng
Vì mai đã xa nhau thật rồi
Anh biết khi tàn bóng đêm
Bình minh rồi sẽ mang em thật xa
(Mất em thật sao).
2. Từ khi em ra đi không quay về
Đợi chờ em chơ vơ một giấc mơ
Có chút ánh sáng nào soi lối anh đi
Có tiếng khóc thầm về đêm mỗi khi
Người đành lòng thế thật sao
Đêm nay ai nghe tiếng tôi?
* Hãy, hãy về đây
Hỡi em, hãy quay về đây
Nói nói một lời với anh: em vẫn nhớ anh